Friday, March 12, 2021

Nhưng không được quên ngày-tháng này 46 năm trước

Ngày 26.03.1975, có ,một người phụ nữ ôm hành trang đợi người chiến binh anh hùng của mình bên bãi biển Thuận An. Anh đã trả nợ núi sông hay còn sống trên cõi đời này ?
Ngày mà Lữ đoàn 147 Thủy Quân Lục Chiến hoàn toàn bị bỏ rơi khi Bộ Tư lệnh tiền phương ra lệnh cho cả Lữ đoàn rút về biển Thuận An chờ tàu Hải quân đến đưa đi. Nhưng hỡi ơi ! Trước mặt thù trùng điệp điệp, sau lưng là biển cả mênh mông, còn tàu thì bặt tin tăm cá. Lữ đoàn chiến đấu đến viên đạn cuối cùng phải quăng súng. Lớp bị bắt, lớp đã tự sát tập thể bằng lựu đạn - giữ tròn khí tiết. Máu nhuộm đỏ biển Thuận An ngày tháng năm ấy. Đau đớn cả góc trời. đau đớn cho Lữ đoàn khi đàn anh cuốn gói ra đi để bao cái chết oan khiên 46 năm còn vất vưởng tự hỏi : Tháng ba biển Thuận An lại khóc ? TẠI SAO ? TẠI SAO ?
THÁNG BA BIỂN KHÓC
-Linh Phương-
 
Không phải nhớ để thù
Nhưng không được quên ngày-tháng này 46 năm trước
Biển khóc và em đã chảy nước mắt
Tuổi mười tám - hai mươi đợi chờ anh đi trả nợ núi sông
Máu thơm nồng - máu đỏ thành hoa đại dương
Thuận An trùng trùng đoàn quân mũ xanh ẩn hiện
Cọp biển
Vị quốc vong thân
Tóc xanh xưa giờ điểm sương
Em vẫn chờ- vẫn đợi
“ Biển khóc -Thuận An khóc anh ơi !
Em già mất rồi vẫn còn chảy nước mắt “
46 năm khoảnh khắc
Như mới đây thôi - mới đây thôi - em hóa đá đợi chờ
Em đợi chờ
Đợi chờ…

No comments:

Post a Comment